Lên bàn mổ chồng bận ngủ với bồ, thoát cơn thập tử nhất sinh vợ tung chiêu khiến chồng nhục nhã

Những ngày đầu tôi sợ vô cùng khi nghĩ đến những mũi tiêm mình sắp phải đối mặt. Thế nhưng tôi chẳng thể ngờ rằng điều đó chẳng thể nào so sánh được với nỗi đau về tinh thần. Trong những ngày cố gắng chiến đấu với “bản án tử”, tôi vô tình phát hiện chồng mình ăn nằm với người đàn bà khác từ bao giờ.

Lấy được người chồng mình yêu thương, bố mẹ chồng tình cảm là điều tôi luôn mãn nguyện khi nói về cuộc hôn nhân của mình. Bố mẹ chồng tôi đều là người ở quê, rất thật thà chất phác. Nhờ vài năm trước có dự án làm đường đi qua nên nhà chồng tôi cũng được đền bù kha khá tiền. Sau khi hai đứa kết hôn, bố mẹ chồng tôi quyết định mua một căn nhà cấp 4 nho nhỏ trên thành phố để hai đứa tiện đi lại còn ông bà thì vẫn ở quê vì nói không quen với cuộc sống trên này. Nhờ vậy nên vợ chồng tôi cũng thoát cảnh mỗi sáng ngủ dậy đã thấy mất 100 nghìn tiền thuê nhà. 

Chồng tôi nhờ chăm chỉ làm việc nên cũng được cấp trên để ý và có ý định cất nhắc. Không thể để lỡ cơ hội nên vợ chồng tôi quyết định kế hoạch trong 2 năm để cả hai có thể tập trung vào công việc. Con cái là chuyện rất quan trọng, tôi muốn dành cho con những điều tốt đẹp nhất, không muốn con ra đời trong lúc vợ chồng còn đang quay cuồng với công việc thế này. 

len ban mo chong ban ngu voi bo, thoat con thap tu nhat sinh vo tung chieu khien chong nhuc nha - 1

Ảnh minh họa. 

Gần 2 năm vợ chồng son trôi qua trong yên bình thì biến cố ập đến khi tôi phát hiện mình bị ung thư vú. Tôi từng nghe nhiều câu chuyện, đọc nhiều mẩu tin về những người mắc phải căn bệnh này song chưa từng nghĩ có một ngày nó lại rơi vào chính mình. 

Tôi xin nghỉ 1 tuần với lý do gia đình để nhốt mình trong 4 bức tường. Cứ tỉnh dậy tôi lại khóc, khóc cho số phận của mình. Tôi còn quá trẻ, sao ông trời lại nỡ làm điều như vậy. Tôi còn chưa có con, bố mẹ tôi còn chưa báo đáp được gì, cuộc sống của tôi rồi sẽ ra sao. 

Tôi cứ tiếp tục những ngày tháng chôn chân trong căn phòng như vậy, không liên lạc với bất kỳ ai cho đến ngày tôi tình cờ nhìn thấy một cuốn sách do người bạn tặng từ lâu. Cuốn sách đó kể về một bệnh nhân mắc bệnh ung thư. Anh ấy đã chiến đấu với căn bệnh rất quật cường. Khi phát hiện anh ấy đã ở giai đoạn cuối nhưng anh vẫn luôn lạc quan, sống sao cho cuộc đời này ý nghĩa. 

Nhìn lại mình, soi lại thân thể xác xơ trong 1 tuần qua, tôi thấy thật xấu hổ vì mình quá kém cỏi. Tôi mới phát hiện bệnh ở giai đoạn đầu, còn nhiều cơ hội ở phía trước mà sao lại hèn hạ muốn bỏ cuộc đến vậy. Tôi sẽ vượt qua tất cả và trở lại xinh đẹp hơn xưa. 

Vậy là tôi quệt nước mắt, đi rửa mặt rồi thay quần áo, trang điểm thật đẹp rồi đến bệnh viện. Bác sĩ đã tư vấn cho tôi rất nhiệt tình và nói muốn tôi nhanh chóng điều trị sớm nhất có thể. Từ bệnh viện trở về, tôi đến thẳng công ty rồi nói chuyện với sếp về căn bệnh. Tôi muốn điều trị thật nhanh và sớm có thể trở lại. 

Tôi bắt đầu những ngày điều trị đầu tiên. Mọi thứ không hề đơn giản khi tôi vốn là đứa chỉ nhìn thấy máu đã muốn ngất, rất sợ cảm giác bị đâm kim tiêm vào người. Những ngày đầu tôi sợ vô cùng khi nghĩ đến những mũi tiêm mình sắp phải đối mặt. Thế nhưng tôi chẳng thể ngờ rằng điều đó chẳng thể nào so sánh được với nỗi đau về tinh thần. Trong những ngày cố gắng chiến đấu với “bản án tử”, tôi vô tình phát hiện chồng mình ăn nằm với người đàn bà khác từ bao giờ. Tôi đã cười thật lớn khi đang chuẩn bị lên bàn mổ. Hóa ra những lời nói tử tế của anh ta chỉ là dối trá. 

Nhờ trời phù hộ, căn bệnh của tôi được phát hiện sớm nên có thể chữa khỏi hoàn toàn. Ngày được ra viện, tôi đã ôm các bác sĩ ở khoa mà không thể ngừng khóc. Trải qua cơn thập tử nhất sinh, tôi thấy thêm quý trọng cuộc sống này và biết được ai là người yêu thương mình thực sự. 

Về nhà, việc đầu tiên tôi làm là đưa anh ta lá đơn ly hôn. Anh ta bất ngờ lắm vì không thể nghĩ rằng tôi lại dám là người chủ động. 

“Em nghĩ kỹ chưa? Hãy nghĩ rộng hơn rồi hẵng đưa ra quyết định. Cô ấy đã mang trong mình đứa con của anh, đó là một bé trai. Em nghĩ xem, liệu sau đợt điều trị vừa rồi em còn có thể có con không? Nên chăng 3 chúng ta chung sống một cách hòa bình?”. 

len ban mo chong ban ngu voi bo, thoat con thap tu nhat sinh vo tung chieu khien chong nhuc nha - 3

Ảnh minh họa. 

Anh ta đang nói điều gì nực cười thế này. Tôi từng nghĩ việc mình cố gắng vun vén, hy sinh vì gia đình sẽ được đáp trả bằng niềm hạnh phúc thế nhưng không. Anh ta lại coi thường sự cố gắng đó và muốn tôi chấp nhận chuyện bồ bịch của anh ta sao. Tôi ném thẳng một tờ giấy khám bệnh vào mặt anh ta rồi nói lớn: 

“Nhìn kỹ đi! Anh thật là ngây thơ đó! Thời gian qua tôi đã cố giấu chuyện anh bị tinh trùng yếu, khả năng có con là rất khó thế nhưng giờ anh lại nói cô bồ có con với anh ư? Nực cười! Hôm nay sẽ là ngày cuối tôi và anh còn đứng chung dưới một mái nhà. Còn đứa con kia ư? Thôi thì coi như anh đi nuôi con hộ người khác vậy. Chào!’. 

Nói rồi tôi đi thẳng ra ngoài bắt taxi. Tôi đã từng muốn cố gắng rất nhiều vì gia đình này nhưng giờ đây tôi hiểu cuộc sống này ý nghĩa thế nào. Tôi sẽ không phí một phút, thậm chí là 1 giây cho người không xứng đáng. 

Nguồn: http://khampha.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/len-ban-mo-chongban-ngu-voi-bo-thoat-con-thap-tu-n…